Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012

Bài 47 - Những vần thơ của Xinh - Ngọc-Nhụy

Hoài cảm Huế
Kinh - đô cổ kính Huế huy hoàng,
Một thời Bạch - hổ quá hiên ngang.
Thanh - long vần vũ trời xanh biếc,
Vỹ - dạ êm đềm dáng cao sang.
*
Tang thương dâu bể Huế điêu tàn,
Thành trì lăng miếu hận miên man.
Núi Ngự cây buồn sầu khô héo,
Nước lặng Hương giang khóc bẽ bàng.
*
Bến Ngự không còn ông lão câu,
Kim - long mất hút mối tình đầu.
Võng lọng, hoàng bào còn đâu nữa,
Hiu hắt di về lãnh cung sâu.
*
Thiền môn vang vọng tiếng kinh cầu,
Từ bi nương tựa kiếp khổ đau.
Bao giờ Huế nhỉ, mình được gặp,
Ghép nhạc làm thơ tuổi bạc đầu.

[ 3-3-2004, Me Xinh, Arlington Virginia USA ]