Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012

Bài 26 - Những vần thơ của Xinh - Ngọc-Nhụy


Tình Huế ngàn năm
Lâu quá không về thăm Huế xưa,
Nỗi nhớ niềm thương nói sao vừa.
Tàu đêm xuôi ngược còn chờ đón,
Người cũ lui về giữa đêm mưa.
*
Một sớm ta về thăm cố đô,
Biết đi đường nào, tới chỗ mô?
Ngõ xưa đã lấp, không ngã rẽ,
Lối cũ mờ phai nét dấu khô.
*
Nhìn lại sông xưa bến Phủ Thừa,
Hàng cây me cũ chừ lưa thưa.
Biết tỏ cùng ai lòng nuối tiếc,
Cầu kia đã gảy nhịp còn đưa.
*
Vĩ Dạ trăng thề mãi không phai,
Mối tình thôn nữ nặng cùng ai.
Non cao nước biếc, lời thề : Hải,
Xin hẹn ân tình, nghĩa Trúc-Mai.
*
Linh Mụ còn ngân tiếng chuông chiều,
Cho hồn phiêu bạc được tiêu-diêu.
Sớm hôm kinh-kệ quên nỗi nhớ,
Lòng bớt ưu phiền, kiếp cô-liêu.
*
Nhớ phải về thăm An-Định cung,
Vách đổ tường xiêu mái bập bùng.
Ngai vàng còn đó, Vua không có,
Còn lại nhà xưa với lạnh lùng.
*
Dòng sông An-cựu vẫn con đây,
Đục trong, mưa nắng vẫn vơi đầy.
Núi kia còn đó, chim xa tổ,
Sông nọ cón đây, cá lìa bầy.
*
Trở về Nam-phổ với vườn cau,
Hỏi o chằm nón có lớn mau.
Nhớ ngày xưa đó, ta hẹn ước,
Sau ni mình lớn, sống cạnh nhau.
*
Thôi rồi nay đã bạc mái đầu,
Nhớ nhau xin hẹn lại kiếp sau.
Chừ ta còn mãi tha-phương sống,
Rày đó mai đây kiếp dãi dầu.

[ 23-6-1996, Me Xinh,  Arlington Virginia  USA ]